Viết cho con, em bé của mẹ!
Vậy là mẹ con mình đã đồng hành với nhau được hơn 4 tháng trong lớp học Easyone rồi con nhỉ? Và cũng đã đến lúc mẹ con mình tốt nghiệp rồi!
Thực sự cho đến giờ mẹ vẫn còn nhớ như in những ngày đầu khi con mới sinh ra, con không cho mẹ có ngày trang mật nào cả, con khóc, con quấy ngay từ lúc còn ở trong viện; khóc nhiều đến nỗi có lần mẹ và bố phải bế con đi hỏi bác sĩ vì sợ con bị đau ở đâu.
Lúc đấy mẹ ko thể nào hiểu được con khóc vì lý do gì? Con đói? Con đầy hơi? Con buồn ngủ? Hay là vì con khó chịu? Con chẳng còn ngoan như lúc trong bụng mẹ nữa!
Sau đó mẹ con mình về nhà và tiếp tục những chuỗi ngày con quấy khóc, con ngủ ngày cày đêm, ăn vặt và có những hôm cả nhà phải thức để trông con đến tận 3, 4 giờ sáng.
Mà ko hiểu sao mẹ đã biết đến EASY, biết đến tự ngủ từ ngày còn chưa có bầu con; rồi lúc biết có con mẹ cũng mua bộ sách nuôi con ko phải cuộc chiến để đọc ấy vậy mà đến lúc sinh con ra chẳng biết những gì mẹ biết, những gì mẹ chuẩn bị nó đi đâu hết ấy.
Hai tuần trôi qua, mẹ mệt, mẹ mất ngủ nên lúc đấy mẹ stress lắm, mẹ cáu gắt với tất cả mọi người! Đúng lúc đấy mẹ thấy POH, mẹ như vớ được cái phao cứu hộ, sau đó mẹ dành thời gian để tìm hiểu mọi thứ, mẹ chữa lẫn lộn ngày đêm cho con, bắt đầu cho con ăn đúng khớp ngậm, ăn theo bữa, ko cho con ăn để ngủ, vỗ ợ hơi và quấn cho con mỗi khi con ngủ, mẹ cũng không cho các bà bế rong con nữa.
Khi con được 6w mẹ bắt đầu cho con theo nếp sinh hoạt Easy 3 và luyện tự ngủ bằng 4s 5s. Mẹ cũng không đặt quá nhiều kỳ vọng ở con nên mẹ cứ làm trình tự ngủ và mãi đến khi con được 9w mẹ mới đặt con xuống giường và để con tự ngủ lúc đấy mẹ mới biết là con trai mẹ đã biết tự ngủ rồi.
Còn về chuyển giấc mới đầu mẹ ko dám dùng nút chờ vì mẹ sợ nghe thấy tiếng con khóc, mẹ sợ mọi người bảo mẹ ác, bảo mẹ ko thương con; nên cứ mỗi lần con chuyển giấc ko được là mẹ đều vào hỗ trợ.
Nhưng càng ngày con lại càng khó chuyển giấc hơn và đỉnh điểm vào ww 12 khi đấy con 11w con ngủ đúng 30’ là dậy khóc vì không chuyển giấc được, mẹ hỗ trợ con mà mãi con không ngủ lại, lúc đấy đúng giờ nghỉ trưa của cả nhà, mẹ cũng muốn để bố nghỉ một chút để chiều bố còn đi làm nữa và thế là mẹ bế con lên.
Con vẫn khóc, khóc mãi và mẹ chẳng biết phải làm gì để con hết khóc đây vậy là mẹ vừa bế con vừa khóc theo con. Sau buổi hôm đấy mẹ nghĩ có lẽ nên dùng nút chờ triệt để với con, thà chờ con khóc 5 phút, 7 phút, 10 phút còn hơn để con khóc cả tiếng như vậy.
Và đúng là nút chờ là chân ái con nhỉ? Con đã biết tự trấn an và chuyển giấc mà không cần mẹ nữa. Dần dần mẹ hiểu con nhiều hơn, mẹ biết con khóc vì lý do gì, con cũng trở lên vui vẻ hơn, ít khóc hơn, có những ngày mẹ chẳng nghe thấy con khóc tí nào ấy.
Mẹ vui lắm! Vì mẹ thấy con trai mẹ được ăn no, ngủ đủ và trở thành em bé vui vẻ chứ ko phải em bé hay quấy khóc như lúc mới sinh nữa!
Ww19 vừa mới qua, mẹ con mình cùng báo cáo thành tích để còn chuẩn bị hành trang lên lớp Easytwo thôi con nhỉ?
Hiện giờ con tự ngủ, tự chuyển giấc 100% tất cả các giấc mà ko cần wn, nhộng hay ti giả vì con đã chuyển sang túi ngủ từ 18w và tự ngủ sấp từ 16w rồi ạ. Có lẽ là bù lại cho mẹ những tuần đầu vất vả nên khi chuyển từ chũn sang nhộng rồi sang túi ngủ con ko ARA tí nào mà rất hợp tác với mẹ! (Clip tự ngủ là mẹ con quay lúc con được 18w ạ)
Con ngủ xuyên đêm 11,5 tiếng từ 19h đến 6h30
Vượt REM sáng lúc 13w
Con ăn mỗi cữ 220 - 300 ml smht, bữa ăn của con được gói gọn trong 30’ và thường là con chỉ ăn có 15’ thui, con ko ăn vặt, ko ăn rong và ko bị ép ăn. Con biết cả ti bình cả ti mẹ trực tiếp.
Con tự cai ti đêm hoàn toàn lúc 16w.
Con chơi tự lập tốt từ 30’-1h với treo cũi, bóng, sách vải, sách nhạc kích thích thị giác, xúc xắc...
Con đã biết lật, đang tập trườn, tập ngồi ếch, con biết phân biệt mùi vị, biết cầm nắm, biết đòi mẹ và biết lạ.
Còn về phần mẹ, EASY giúp công cuộc lần đầu làm mẹ trở nên dễ dàng hơn, mẹ đã thực sự hiểu con, hiểu nhu cầu của con. Mẹ có thời gian cho bản thân, có thời gian để tìm hiểu về các phương pháp nuôi dạy con; có thời gian để giúp bà giặt giũ, cơm nước.
Mẹ cũng chủ động hơn mỗi khi có việc cần ra ngoài mà không sợ con phải đói hay con khóc nữa. Và quan trọng hơn hết mẹ cảm thấy hạnh phúc và tự hào vì mẹ đã giúp con trở thành một em bé ngoan, con được ăn no, ngủ đủ, vui vẻ và được phát triển một cách toàn diện nhất.
Giờ đây mẹ vẫn đang tiếp tục tìm hiểu và học hỏi thêm những kiến thức mới để nuôi con và dành cho con những gì tốt đẹp nhất! Mẹ hy vọng con trai của mẹ sẽ giúp mẹ thực hiện điều này con nhé! Yêu con!
Mẹ Trần Lê Thủy - Học viên POH EASY ONE