29 tuổi nhưng tâm hồn vẫn như bao đứa con gái khác... Ở tuổi hăm ba mới ra trường, chỉ thích ngủ, thích lướt FB, xem vài bộ phim hot trend, ngắm quần áo váy vóc cả ngày. Lâu lâu hứng lên thì bắt "anh người yêu" đưa đi chỗ này chỗ kia đổi gió
Rồi mình có con!
Sau 1 quãng thời gian khá dài để chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho việc làm mẹ!
Như bao em bé khác, Bon trăng mật 2 tuần!
Và tiếp tục như bao bà mẹ khác, cũng có ngày vỡ mật!
Ngày cũng như đêm mẹ nín thở mong con ngủ được một giấc đủ dài. Bởi Nhiều hôm con thức thông đêm 12h đêm đến 6h sáng. Đỉnh điểm nhất là có hôm từ 12h đêm đến 16h chiều hôm sau. Sau đó thì ngủ lịm đi vì quá mệt. Nhiều ngày liên tiếp như thế cứ diễn ra…
Cuộc sống của mình như bị đảo tung lên tất cả! Không được ngủ đủ. Mình có thể là đứa nhịn đói được chứ không thể nhịn ngủ được. Mình stress vì:
- Lo không đủ sữa cho con ăn
- Thường xuyên bị tra tấn bởi tiếng khóc, cáu gắt của con
- Tự nhiên bị cướp đi toàn bộ thời gian riêng tư mình dành cho bản thân, cướp luôn cả “anh người yêu” của mình.
- Hai vợ chồng và bà ngoại đều mệt phờ vì thay phiên nhau trông con. Có hôm mình còn phải trốn con sang phòng khác để chợp mắt 1 lúc.
- Thường xuyên ngủ trong trạng thái chập chờn, mở mắt ra vẫn thấy bà ngoại đang dỗ con trên tay. Thương bà ngoại lắm nhưng mình không thể ngồi dậy nổi vì quá mệt…
- Thậm chí mình còn nghĩ chồng đi làm là để trốn tránh mẹ con mình, chồng không còn yêu thương mình như trước nữa!!!
→ Mình gần như bị mất kiểm soát, cả lời ăn tiếng nói lẫn cảm xúc của bản thân. Cảm giác nếu cứ tiếp tục mình sẽ trầm cảm hoặc phát điên thật sự. Luôn có cảm giác hoảng loạn mỗi lẫn con gào lên, xong lại nghĩ “trẻ con lớn khi ngủ”, không ngủ được thì làm sao lớn được…
Có 2 sự lựa chọn: Một là thay đổi. Hai là vật vờ cũng lũ ít nhất vài năm nữa?
Tất nhiên mình chọn thay đổi!!!
Mình bắt đầu ngấu nghiến đọc và tìm hiểu.
Mình làm công tác tư tưởng cho Ba Bon và Bà ngoại Bon. Xin phép cho mình và con khoảng thời gian 1 tháng để thử sức. Nếu sau 1 tháng không có gì khả quan, mọi thứ muốn ra trăng ra sao thế nào mình cũng chấp nhận.
Dù là thuyết phục mọi người thế, cày cuốc kiến thức trong sách với mấy cái group nhưng mình vẫn sợ. Sợ thất bại, sợ bỏ cuộc giữa chừng, sợ làm khổ con.
Hai mẹ con mình bắt đầu theo Easy (gọi tắt là Easy chứ thực ra mình tập cho con cả tự ngủ nữa).
Khi bắt đầu tập cho con mình mới phát hiện ra là Bon không chỉ chuyển giấc kém khi ngủ mà còn thức cực kỳ kém.
Từ lúc E3 mình và bà ngoại nap nào cũng toát mồ hôi, căng não nghĩ ra đủ trò để cho con thức. Bon thường xuyên ngủ gật không tài nào gọi dậy được trong waketime, nhưng ngủ được 30-45p là auto khóc vì không chuyển giấc được.
Mình nhớ mãi những ngày đầu tiên đặt con xuống giường, nghe tiếng khóc của con. Mình sợ hãi thật sự. Mình cố tỏ ra thật mạnh mẽ, kiên cường, tự lẩm bẩm không khóc, không khóc, cố để không khóc… Nhưng bà ngoại xót cháu quá khóc trong bữa cơm trưa hôm ấy.
Mình còn nghi ngờ vào những gì mình đang làm: liệu có phải là đúng không? Có làm tổn thương con không? Sao chả thấy có tí tiến triển gì vậy…?
Nhưng mà con trai ạ! Mình đã làm thì sẽ làm đến cùng!
Dù rất hoang mang, lo sợ nhưng dừng lại hóa ra mẹ thua cuộc sao? Dừng lại thì nước mắt của 2 mẹ con mình thành ra đổ xuống sông xuống bể à??? Giờ thì làm gì còn đường lui nữa, nhắm mắt mà tiếp tục đi!!! Chưa thử cố gắng đã bỏ cuộc thì hèn thật!!!
Mình lại lao vào tìm đọc các kiến thức, củng cố tinh thần cho những gì mình đang làm. Xong rồi mình đọc được ở đâu đó là con dù rất nhỏ nhưng cảm nhận được mọi thứ.
Nếu mẹ không cảm thấy yên tâm, không vững tin thì khi ở cạnh mẹ, con sẽ cảm nhận được hết. Con sẽ không có cảm giác an toàn… Mình lại gồng người lên, lau nước mắt và lấy lại bình tĩnh…
Mỗi lần hỗ trợ con, mình luôn an ủi động viên con nhưng cũng chính là động viên chính bản thân mình: “Bon thối của mẹ giỏi lắm. Bon thối dũng cảm, kiên cường lắm. Bon thối của mẹ sẽ tự ngủ ngon thôi! Mẹ làm như vậy là vì yêu con, muốn con ngủ ngon mà. Mẹ con mình sắp thành công rồi, mẹ con mình cùng cố gắng nhé!” Rồi lại khóc, cứ tự động viên rồi tự khóc, khóc tu tu sau lưng 1 em bé 4 tuần tuổi”.
Mọi thứ dần khả quan hơn khi Bon được 7-8w… Bập bõm có hôm con đã tự ngủ được, ngủ hết cả 1 nap mà mẹ không phải hỗ trợ. Mẹ vui thì ít mà lo thì nhiều, còn rón rén vào kiểm tra xem… con có thở không (lúc í nhà mình chưa lắp camera).
Và rồi cũng đến một ngày “có nắng”!
Mình nhớ đấy là ngày thứ 27 kể từ ngày mẹ con mình “nhập ngũ”. Ngày đầu tiên 2 mẹ con thành công cả 4 nap mà không cần hỗ trợ gì. Cảm giác con ngủ tròn giấc không có từ nào để diễn tả hết được niềm hạnh phúc!
Dần dần, bà ngoại còn giành phần cho con đi ngủ (mình chả hướng dẫn gì mà bà ngoại học lỏm nhanh lắm nhé! Nào là đến giờ đi ngủ rồi, bà giúp Bon ngủ ngoan nhé. Bà đóng cửa nhé. Bà tắt điện nào. Mình đi ngủ thôi).
Hôm nào con không chuyển giấc được, mình cũng yên tâm để bà hỗ trợ con. Bà cũng cho con nằm nghiêng và vỗ shuuu chuyên nghiệp lắm.
Mấy hôm nay con khó ngủ hơn, bà bảo chắc lại đòi thức dài hơn đấy mà – chuyên nghiệp chưa... Bà ngoại dù không biết chữ EASY viết thế nào, nhưng cũng khoe với mọi người là cháu theo “i di” đấy.
Ba Bon cũng thế. Giờ đây khi con được 5m, mình không có bà ngoại ở bên để dựa dẫm hỗ trợ nữa, thì mình quay sang dựa dẫm chồng. Ba có thể cho Bon đi ngủ thay mình, vỗ ợ cho con rất chuyển nghiệp nữa tính vanh vách cho mẹ con mình hôm nay mấy giờ dậy, mấy giờ đi ngủ…
Trái ngọt
Nhờ có Easy, giờ đây mình cảm nhận là thời gian 06 tháng được ở cạnh con đúng là trăng mật ❤ Bon ngủ 15-16h/ngày. Ăn uống và chơi đùa vui vẻ. Ai nói chuyện cùng con cũng cười tít. Còn gì hạnh phúc bằng thường xuyên được thấy nụ cười của con.
Mình có nhiều thời gian làm những điều mình thích, vẫn được cắm hoa, làm bánh đú theo trend của các bạn trẻ, có thời gian dành cho gia đình.
Để có được trái ngọt như ngày hôm nay, mình thật sự biết ơn quãng thời gian những tháng đầu sau sinh có bà ngoại ở bên hỗ trợ mình rất rất nhiều.
(Nếu không có bà ngoại hỗ trợ khéo mẹ con mình chả theo được Easy vì mình không có thời gian nghỉ ngơi. Con mình cũng chả được ăn sữa mẹ hoàn toàn vì mình chả có thời gian kích sữa).
Thật sự cảm ơn và hạnh phúc vì mình có chồng ở bên đồng hành, luôn tin tưởng vào những gì mình làm là tốt nhất cho con.
Và còn 1 yếu tố quan trọng nữa giúp mẹ con mình có được thành công đến ngày hôm nay mà mình rất muốn nói lời cảm ơn là POH. Nhờ có các chị Min/Mod của POH đã luôn cập nhật kiến thức kịp thời, tư vấn mọi thắc mắc khù khoằm của mình không kể ngày đêm khiến mẹ con mình không cảm thấy cô đơn trong hành trình tập theo Easy.
Quan trọng nhất, mẹ cảm ơn Bon - em bé hay cười đã đến với cuộc đời này, cảm ơn con vì đã cho mẹ cơ hội làm mẹ của con – yêu con hơn tất cả mọi thứ trong cuộc đời này
---------
Đôi điều chia sẻ:
- “Thấy người ta bảo quấn chũn, tiếng ồn trắng, ti giả nhiều thông tin trái chiều, mình không dám dùng, để con khóc ảnh hưởng đến thần kinh, não bộ” → Thấy thì đọc đi. Đọc mà hiểu chứ chỉ thấy thì không để làm gì cả. Cái gì hiểu cặn kẽ rồi thì sẽ yên tâm hơn.
- “Mình yếu đuối lắm, mình sợ mình không làm được” → Mình chả mạnh mẽ gì đâu, cho đến giờ này, khi con đã trvia khá vào nếp rồi mình vẫn thường xuyên mít ướt. Con ợ sữa cũng khóc, thấy da con mẩn, đầu con nóng cũng khóc. Con bẩn bỉm mà mình không biết, để con chơi tự lập mà ngủ gật vào nhìn thấy mình cũng khóc. Tắm xong sữa chưa ấm cho con ăn cũng khóc vì tủi thân không ai hỗ trợ… Chắc chả ai làm mẹ trẻ con rồi còn như mình. Nhưng mà biết cái gì là tốt thì vẫn phải cố thôi. Không có Easy chắc còn khóc nhiều nữa, ha ha.
- “Mẹ mìn, mẹ phát xít, không biết xót con” → Ok, ai nói gì thì nói, bản thân mình luôn biết cái gì là tốt cho con mình. Có thể mình không phải 1 bà mẹ giỏi nhưng chắc chắn không phải bà mẹ tồi. Ai chả yêu thương con mình, chắc chắn là yêu hơn tất cả tình yêu thương của những người khác dành cho con mình cộng lại. Kể cả là bố nó hay là ông bà nội ngoại, họ hàng các kiểu.
- “Gớm nó ngoan sẵn, nó dễ nuôi chứ tưởng cứ tập này tập nọ mà được à” → Ok, mình cũng không cần nhiều, chỉ cần con mình vui vẻ là được rồi, cần gì biết nguyên nhân ở đâu.
- “Thế này thì nuôi con nhàn tênh” → Chả biết các mom khác thế nào chứ bản thân mình không thấy nhàn đâu. Chỉ là mình thấy mình hiểu được vì sao con quấy, con khóc, chuẩn bị tinh thần trước cho những ngày thằng con khó ở, biết con nợ ngủ, cần lên lịch, cần lên size núm… Chứ thời gian rảnh không có nhiều đâu ạ, hục mặt ra cày cuốc, đọc đọc đọc, hết vấn đề nếp sinh hoạt, ngủ nghỉ giờ lại hục mặt đến ăn dặm. Nhưng thôi các mom ạ, hành trình này còn dài lắm. Cứ làm hết sức mình đi, lúc nào cũng tâm niệm “vì con không sinh ra lần thứ 2” nhé nhé nhé ❤ Mình còn đang đau đầu về việc những tháng ngày tiếp theo con mẹ đi làm thì thằng con sẽ ra sao đây, đau đầu lắm không đùa đâu, rảnh rang nỗi gì.)
Thêm nữa nếu để ý các mom sẽ thấy mình không dùng từ rèn/luyện easy, vì với mình 2 mẹ con cùng học, cùng tập, cùng cố gắng và quan trọng nhất là mình nương theo con. Luôn luôn động viên và vỗ về con đúng thời điểm. Nghe từ rèn/luyện thật sự áp lực và ghê gớm lắm ❤
Sơ qua thành quả của Bon ngày tốt nghiệp:
- Tự bỏ ti đêm từ 16w,
- Tự vượt Rem sáng,
- Vít thẳng từ 7h tối đến 7h sáng.
- Lượng ăn: 200-250ml/bữa trong 5-10p tùy tâm trạng
- ww12, 19 đến và đi như gió thoảng, trộm vía ty tỷ lần
Chia sẻ của mẹ Bon - Tốt nghiệp POH Easy One ngày 9/7/2020
Với các em bé dưới 1 tuổi, POH giúp mẹ ngủ đủ 8 tiếng HẰNG ĐÊM bằng cách xây dựng khóa học POH EASY:
• Con ngủ một mạch từ 19h tối đến 6-7h sáng hôm sau, đêm con chỉ ăn đêm 2 lần sau đó ngủ trở lại luôn.
• Con có thể tự ngủ mà không cần ti để ngủ hay phải bế ru.
• Con có thể ăn đủ no để ngủ một giấc dài chứ không ti vặt ngủ vặt
• Con có một giấc ngủ ngon mà không giật mình dậy khóc thét lên
• Vợ chồng bạn được ngủ đủ 8 tiếng buổi đêm, có thời gian riêng cho bản thân giống như thời con gái
Giúp con ngủ xuyên đêm 11-12 tiếng, mẹ nghỉ ngơi 7-8 tiếng mỗi đêm ngay hôm nay cùng POH Easy
Các khóa học khác của POH:
Phát triển não bộ, vận động & ngôn ngữ từ sớm cho con yêu (0-3 tuổi): POH Acti
Giúp con phát triển EQ, IQ tối ưu bằng Kỷ luật tích cực (0-6 tuổi): POH Poti
Thai giáo giúp trẻ thông minh, khỏe mạnh từ trong bụng mẹ: POH Thai giáo