Có lẽ vì muốn con ‘pay’ sớm, mình gọi con là Quẩy
Giới thiệu một chút, Quẩy – là em bé đầu lòng của vợ chồng mình - bà mẹ tuổi 24 và ông bố tuổi 28. Dĩ nhiên rồi, người làm cha mẹ lần đầu hẳn ai chẳng bỡ ngỡ, kèm theo những lời minh họa của mọi người về cuộc sống gia đình khi có em bé, độ hoang mang của đôi vk ck trẻ đạt ngưỡng max ping.
Nhưng – hoang mang chẳng tày gang vì Mình – người chăm sóc thân cận nhất với con – được quyền quyết định mọi thứ liên quan đến con muốn dập tắt cái nỗi niềm ấy. Và mình tìm đến sách đầu tiên.
Phải nói thời kỳ bầu, mình đọc khá nhiều sách, và mình đã mơ cho con theo Easy – để mẹ nuôi con thật ‘easy’. Nhưng sách không giúp mình hiểu và hình dung hết được, vì có con bao giờ đâu mà biết thế nào hiểu tiếng khóc của con.
Em bé thật sự có thể cách 3 tiếng là buồn ngủ thật á? Bé mà ngủ xuyên đêm không ăn luôn á??? Vẫn mông lung vch, rồi mình biết đến POH. Thì từ đó, kiến thức được cụ thể hóa đi rất nhiều. Mình đã tự tin làm mẹ như thế…
Nhưng đến khi mình sinh Quẩy, kiến thức của mình hoàn toàn bị dội nước lạnh, bị ném đá bởi ‘quan niệm nuôi con truyền thống’:
- Quấn chũn cho con, chất vải co dãn => con không thoải mái, trong khi lại bắt quấn bằng tã chéo, vải cứng đơ không hề co dãn??
- Bật tiếng ồn trắng => ồn ào, bị điếc đấy??
- Mặc nhộng => con không được giơ tay thoải mái, không lớn được??
- Mặc body chip => khó mặc, không thoải mái?? Trong khi mặc body chip mới đảm bảo hoàn toàn con không bị lạnh bụng bất cứ khi nào. Đến giờ khi con 4 tháng, mình mới bắt đầu mặc đồ bộ cho con vì nó xinh vch. Chứ body chip trong lòng mình vẫn là số 1.
- Bật điều hòa lạnh, nhiệt độ phòng dưới 24 độ, phòng tối => Con chết rét đấy, để 28 độ thôi. Phòng tối nó sợ đấy
- Cho nằm cũi => vớ vẩn, lớn mới được nằm, phải cho nằm giữa bố mẹ ấy, con ọ ẹ thì biết ngay
- Con khóc => Đói kìa, cho ti đi. Khóc tiếp => Buồn ngủ kìa, cho ti đi. Khóc tiếp => Quấy quá.
- Vỗ ợ => Gù lưng đấy.
- Ti giả => bị hô.
- Mút tay => Mất vệ sinh
- Để con chơi tự lập => Bỏ mặc con
Ti tỉ tì ti những phản đối kèm theo những cái cau mày lắc đầu. Mà mình chắc hẳn bà mẹ nào cho con theo Easy cũng phải nghe qua. Mà thực sự, đã mới đẻ, lại bị hất nước vào mặt, mình bị baby blue tháng đầu tiên.
Mình thấy bất lực. Mình chán nản mỗi khi mở mắt ra thấy trời sáng. Mình muốn khóc mỗi khi thấy ck bước ra khỏi phòng để đi làm và mình chỉ muốn hét:
“Con làm mẹ rồi đấy, con cần tự chủ. Kiến thức của con không phải đọc bậy bạ mà áp đặt cháu. Hãy tôn trọng con cũng như cách mà con chọn để nuôi con”.
Tinh thần và tình cảm của mẹ quan trọng không kém gì của em bé. Vậy mà chẳng hiểu sao lại chỉ quan tâm đến bé mà xát muối vào trái tim non nớt của người mới làm mẹ…
Rồi mình làm gì? Khi không tìm được tiếng nói chung, mình chơi găng, không cho can thiệp để rồi lại: khoa học vừa thôi, luyện vừa thôi. Nhưng kết quả giờ sao: Quẩy nhà mình là em bé ‘trộm vía ngoan’ trong mắt các bậc ông bà và phụ huynh khác, bởi:
- Con không bị lẫn lộn ngày đêm. Vợ chồng mình chưa hề một ngày thức đêm để chơi và dỗ dành con.
- Con không cần và cũng chưa bao giờ ngậm ti để ngủ. Vì con đã có nhộng, whitenoise thay mẹ đưa con vào cơn mê. Mà Quẩy là một em bé tự ngủ thuần thục đến mức, mồm vẫn há tươi như hoa, mẹ mặc nhộng cho là nhìn mẹ cười rồi tự chìm vào giấc ngủ.
- Con đã cai ti đêm từ 9w, bố mẹ nhàn, con ngủ ngon. Vậy mà “phải cho nó ăn đêm thì nó mới lớn, như nuôi lợn con ý cho ăn đêm mới nhanh to”. Nghe ức phát khóc.
- Giấc đêm ngủ 11-12 tiếng từ 19h. Để bây giờ mình chỉ làm mẹ trong 12 tiếng thôi, 12 tiếng còn lại mình là vợ, là đứa con gái rảnh rang ngồi chăm da đắp mặt cả tối rồi ôm chồng ngủ khò.
Mình nói, mình đã mơ nuôi con ‘nhàn’, và cho con theo Easy là điều mà mình sẽ không bao giờ hối hận. Vì giờ ai cũng bảo mình nhàn đó.
Nhưng để có được cái ‘nhàn’ đấy, thì thực sự, mình cũng không nhớ mình đã vật lộn với con thế nào để giúp con có một nếp sinh hoạt ổn định nữa. Nhưng mình nhớ rõ, mình đã rất mệt mỏi, cả về sức lực lẫn tình cảm, tâm hồn….
Mẹ buồn ngủ lắm, nhưng đến giờ Quẩy cần dậy rồi. Mẹ mệt ghê ấy, nhưng nếu mẹ không làm trò thì Quẩy sẽ buồn ngủ mất. Mẹ nỗ lực mỗi ngày, dù mới đẻ rất đau, rất mệt, nhưng mẹ luôn cố vì khi con thức chưa đủ mà đã ngủ, thì con không ngủ được sâu, và ngủ nhiều vào ban ngày, thì sẽ dậy chơi vào ban đêm, như thế là không có lợi gì cho sự phát triển của con hết.
Easy có thành có bại, bởi nó chạm vào vũ khi gây sát thương lớn nhất của một em bé – tiếng khóc. Em bé thì chưa biết nói. Em chỉ biết khóc thôi, khóc là cách để em giao tiếp với thế giới xung quanh.
Thế nên đừng xoắn quẩy hết cả lên và muốn triệt tiêu ngay âm thanh chói tai ấy khi thấy con khóc. Hãy để cho con được nói và mẹ bình tĩnh đi tìm hiểu nguyên nhân các mẹ nhé.
Và vì con là em bé mà, nên mẹ sẽ giúp con, Quẩy nhé. Mẹ đã đưa con đến ngưỡng cửa tốt nghiệp khóa học đầu đời rồi đấy, giờ mẹ con mình sẽ nắm tay nhau đến hành trình ăn dặm với niềm vui nhem nhuốc nhé
Yêu con cực nhiều!!!
Chia sẻ của mẹ Nguyễn Khánh Linh - Học viên POH EASY ONE
Với các em bé dưới 1 tuổi, POH giúp mẹ ngủ đủ 8 tiếng HẰNG ĐÊM bằng cách xây dựng khóa học POH EASY:
• Con ngủ một mạch từ 19h tối đến 6-7h sáng hôm sau, đêm con chỉ ăn đêm 2 lần sau đó ngủ trở lại luôn.
• Con có thể tự ngủ mà không cần ti để ngủ hay phải bế ru.
• Con có thể ăn đủ no để ngủ một giấc dài chứ không ti vặt ngủ vặt
• Con có một giấc ngủ ngon mà không giật mình dậy khóc thét lên
• Vợ chồng bạn được ngủ đủ 8 tiếng buổi đêm, có thời gian riêng cho bản thân giống như thời con gái
Giúp con ngủ xuyên đêm 11-12 tiếng, mẹ nghỉ ngơi 7-8 tiếng mỗi đêm ngay hôm nay cùng POH Easy
Các khóa học khác của POH:
Phát triển não bộ, vận động & ngôn ngữ từ sớm cho con yêu (0-3 tuổi): POH Acti
Giúp con phát triển EQ, IQ tối ưu bằng Kỷ luật tích cực (0-6 tuổi): POH Poti
Thai giáo giúp trẻ thông minh, khỏe mạnh từ trong bụng mẹ: POH Thai giáo