Chào các cậu, tớ là Min, mẹ tớ hay gọi tớ như vậy. Thực ra thì tớ vẫn đang ở trong bụng mẹ, tớ mới được 32w thôi và đang rất mong đến ngày ra ngoài hòa nhập với cộng đồng nè.
Hôm nay tớ sẽ kể cho các cậu nghe về một trong những thứ tuyệt vời nhất, thứ đã soi sáng tớ, chiếu rọi tớ những ngày tối om bên trong bụng mẹ. Đó chính là ánh sáng, một nguồn sáng dịu dàng, không quá mạnh cũng không yếu, đủ để tớ nhìn nhận biết được và cảm nhận rõ hơn mọi thứ xung quanh.
Nguồn sáng này mỗi ngày chỉ xuất hiện trong khoảng một thời gian nhất định. Trước khi nguồn sáng xuất hiện, tớ sẽ nghe thấy giọng mẹ nói chuyện, mẹ bảo điều gì đó giống như: “POH nhắc nhở đến giờ thai giáo ánh sáng rồi, mẹ bật đèn pin và mình cùng thai giáo con nhé!”.
Liền sau đó tớ sẽ thấy ánh sáng xuất hiện một vài giây rồi biến mất, sau đó lại xuất hiện một vài giây rồi biến mất, cứ như thế khoảng 4 - 5 lần gì đó.
Lúc ánh sáng xuất hiện, tớ thấy mẹ bảo mẹ “bật”, còn khi ánh sáng biến mất, tớ thấy mẹ nói “tắt”. Mẹ im lặng và cảm nhận tớ, tớ nghĩ là mẹ đang tìm xem tớ ở đâu, và tớ có biến đến sự xuất hiện của ánh sáng hay không.
Rồi tớ lại tiếp tục thấy ánh sáng xuất hiện, nhưng lần này không biến mất ngay, mà ánh sáng đó di chuyển. Ánh sáng di chuyển các cậu ạ. Kỳ lạ thật đấy. Mấy ngày đầu tớ chỉ quan sát xem ánh sáng đó định đi đâu, định làm gì thôi. Cơ mà dần dần quen rồi tớ lại muốn chạm vào nguồn sáng đó, và di chuyển theo nó.
Ánh sáng được mẹ di chuyển rất chậm, mẹ bảo “chúng ta di chuyển xuống dưới nào”, thế là tớ theo nguồn sáng đi xuống phía dưới bụng mẹ. Mẹ bảo “Chúng ta lên trên chút nhé” là tớ lại theo nguồn sáng di chuyển lên trên.
Nhưng chắc mẹ biết nếu tớ di chuyển theo, tớ có thể gặp bạn dây rốn và vướng phải bạn ấy, nên mẹ đã rất chậm rãi, mỗi lần chỉ di chuyển một đoạn nhỏ vì mẹ nghĩ rằng như vậy tớ không bị đụng phải bạn dây rốn. Mẹ tớ tâm lý lắm.
Các cậu đang hỏi tớ sao tớ nhìn được ánh sáng mà các cậu chưa nhìn thấy à? Phải đến tuần thứ 28 khi các cậu có thể đóng và mở mắt được, lúc mà các cậu có thể thoải mái chớp chớp mắt ấy, lúc đó các cậu mới có thể cảm nhận rõ hơn về ánh sáng và tham gia chơi trò này được nè.
Như tớ, đến tuần 28 tớ có thể cảm nhận được rồi nhưng tớ mất vài ngày đầu tiên để làm quen với thích nghi đó. Chính thức thì sang tuần thứ 29 tớ mới chơi với ánh sáng được cơ.
Các cậu có thể phát triển nhanh hơn hoặc chậm hơn tớ một xíu, điều này hoàn toàn bình thường nên đừng quá băn khoăn và lo lắng nhé. Mỗi chúng ta là một cá thể khác nhau mà.
Nhờ có ánh sáng này và cái trò chơi mẹ tớ gọi là “Chiếu đèn” này, cuộc sống bên trong bụng mẹ của tớ cảm thấy sáng rõ và sôi động hơn hẳn. Mỗi ngày tớ đều rất trông ngóng đến giờ chơi.
Ánh sáng giúp mắt tớ nhanh nhẹn và nhìn rõ hơn trong bóng tối, tớ thấy đây là một sự phát triển rất tốt. Các cậu cũng giục mẹ chơi thử đi nhé. Mẹ tớ cứ nói gì đó như “POH nhắc nhở chơi” mà tớ chẳng biết POH là gì, các cậu thử hỏi mẹ xem sao nha.
Tạm biệt các cậu.
-----
POH Thai giáo có gì khác với các khóa học thai giáo hiện nay?
POH – Thai giáo là chương trình thực hành thai giáo được CÁ NHÂN HÓA cho từng mẹ bầu và bé.
Mỗi mẹ bầu và bé là một chương trình RIÊNG BIỆT.
Điểm khác biệt của POH – Thai giáo là App hiểu “NGÀY HÔM NAY” con bạn như thế nào và cần gì. Từ đó đưa ra các kiến thức, bài thực hành phù hợp với sự phát triển của con trong “NGÀY HÔM NAY”, giúp kích thích tốt nhất sự phát triển của bạn bé.
Các bài thực hành được chuẩn bị chi tiết, mẹ chỉ cần mở ra, tương tác và chơi với con hàng ngày. Rất tiện lợi và đơn giản.
POH là đơn vị ĐẦU TIÊN và DUY NHẤT ở Việt Nam cung cấp chương trình thực hành thai giáo được cá nhân hóa dành riêng cho bạn và bé.
Giúp con khỏe mạnh, thông minh từ trong bụng mẹ cùng POH Thai giáo
-----